Big-O hay còn là giới hạn trên của một hàm nào đó.
Ta nói f(x) có giới hạn trên là g(x) (hay f(x) is O(g(x))) khi sau một con số x đủ lớn thì c.g(x) luôn lớn hơn f(x), trong đó c là một con số nào đó.
Còn big-Omega thì đơn giản là ngược lại, nếu g(x) là big-O của f(x) thì f(x) là big-Omega của g(x).
Khi big-Omega bằng big-O thì nó là big-theta.
Cách dễ nhất để tìm big-O là dựa vào biểu đồ 1 < log(x) < n < n.log(n) < x^2 < 2^x < n!
VD: Xét f(x) = n.log(n)
Để tìm big-O thì là lấy những họ hàm nằm trên nó, còn tìm big-Omega thì lấy những họ hàm nằm phía dưới nó.
Có nghĩa là
n.log(n) is O(n.log(n))
n.log(n) is O(x^2)
n.log(n) is O(x^3)
…
n.log(n) is Ω(n.log(n))
n.log(n) is Ω(n)
n.log(n) is Ω(log(n))
…
n.log(n) is Θ (n.log(n))
Để lại một phản hồi
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.